Một số bài hát, đoạn văn, vần thơ xúc động về NGƯỜI CHIẾN SĨ....
nhatminhdl54:
Nhân ngày THƯƠNG BINH LIỆT SĨ 27 tháng 7, xin kính cẩn nghiêng mình tưởng nhớ tất cả các anh em đồng đội ngày ấy ra đi, đã yên nghỉ ở ở các Nghĩa trang Liệt sĩ trên mọi miền của đất nước hay còn nằm lại ở góc rừng, ở trong lòng đất các chiến trường!
Cũng xin chia sẻ những hồi ức, những niềm vui nỗi buồn tới anh em đồng đội đã hy sinh một phần máu xương vì Tổ Quốc!
Xin kính chúc các BÀ MẸ VIỆT NAM ANH HÙNG mạnh khỏe và trường thọ! Xin kinh chúc THÂN NHÂN CÁC LIỆT SĨ, CÁC THƯƠNG BINH có nhiều sức khỏe và gặp nhiều may mắn!
Tôi xin mở chuyên mục này để sưu tập, giới thiệu một số bài viết về ca khúc, trang văn và vần thơ thực sự xúc động về NGƯỜI CHIẾN SĨ, về những BÀ MẸ VIỆT NAM ANH HÙNG. Kính mong các đồng đội, các Cựu Chiến binh và các anh chi em hưởng ứng!
nhatminhdl54:
Bài hát: MÀU HOA ĐỎ
Tác giả : THUẬN YẾN - THƠ : NGUYỄN ĐỨC MẬU
"Bài thơ Thời hoa đỏ của Nguyễn Đức Mậu được viết ra vào giai đoạn khốc liệt nhất của cuộc chiến tranh chống Mỹ, bằng xúc cảm của người lính:
“Có người lính, mùa thu ấy ra đi từ mái tranh nghèo
Có người lính, mùa xuân ấy ra đi từ đó không về
Dòng tên anh khắc vào đá núi
Mây ngàn hóa bóng cây tre…”.
Thoáng chút bùi ngùi, song phần hồn của Màu hoa đỏ là niềm tin tất thắng vào ngày mai. Màu hoa đỏ chính là vầng hào quang chiến thắng, mà tác giả đã mường tượng và đã trở thành hiện thực vào ngày 30-4-1975 lịch sử.
Nhạc sĩ Thuận Yến đã phổ khá nhiều bài thơ thành những ca khúc hay, đặc biệt là những bài thơ viết về chiến tranh và người lính. Với Màu hoa đỏ, không phải là khổ thơ vần, song ông đã phổ nên một giai điệu trữ tình lẫn bi tráng, tạo cảm xúc mạnh với người nghe."
HUY MIÊN http://www.sggp.org.vn/vanhoavannghe/2007/4/96127/
"NS Thuận Yến tâm sự về hoàn cảnh ra đời của ca khúc Màu hoa đỏ: Thật là hữu duyên. Những ý tưởng đầu tiên của ca khúc này được nảy lên từ chính ngôi nhà số 4 – Lý Nam Đế. Thỉnh thoảng tôi vẫn thường sang bên Tạp chí VNQĐ để “ôn cố tri tân” với anh bạn – nhà thơ Nguyễn Đức Mậu. Hôm đó hai anh em ngồi ôn lại những kỷ niệm khi còn ỏ chiến trường, nhớ về những anh em đồng đội kẻ nay còn, người đã mất. Chỉ tiếc rằng nay vẫn chưa tìm thấy hài cốt những đồng đội chính tay mình chôn cất. Tôi bàn với anh Mậu là tìm tứ thơ , tôi đảm nhiệm phần phổ nhạc như để trả nợ về tinh thần. Đặc biệt lúc đó vào năm 1991, tình hình thế giới đang có nhiều biến động hai chúng tôi đều mong bài hát sớm ra đời sẽ góp phần củng cố niềm tin trong quần chúng.
Bài thơ của anh Mậu lúc đầu có tên Thời hoa đỏ. Sau khi phổ nhạc, tôi bàn với anh đổi tên thành Màu hoa đỏ. Bởi vào năm tháng đó, suốt dọc đường hành quân chỉ gặp màu rực đỏ của hoa chuối rừng. Nó gợi lên không khí hào hùng, không khí chgiến thắng, tác động không ít đến anh em chiến sĩ. Cùng thời gian đó, tôi dẫn Thanh Lam đến phòng thu của Đài tiếng nói Việt Nam để thu thanh ca khúc này. Phải nói rằng mới có 21 tuổi nhưng Lam đã thể hiện ca khúcn rất thành công. Lúc Lam hát, tôi đã ngồi lặng đi cảm thấy dường như tôi đã gặp lại các đồng đội cũ. Đừng hỏi tôi ai thể hiện thành công ca khúc này nhất. Ai cũng thành công khi mang trong mình niềm đam mê. Ca khúc Màu hoa đỏ đã đoạt giải năm 1994 của Hội nhạc sĩ Việt Nam"
N.B.T
http://www.vannghequandoi.com.vn/binh-lun-vn-ngh/-ac-gi-noi-v-tac-phm/12-tac-gi-noi-v-tac-phm/3005.html?tmpl=component&print=1&page=
Có người lính mùa thu ấy ra đi từ mái tranh nghèo
Có người lính mùa xuân ấy ra đi từ đó không về
Dòng tên anh khắc vào đá núi, mây ngàn hóa bóng cây che
Chiều biên cương trắng trời sương núi, mẹ già mỏi mắt nhìn theo.
Việt Nam ơi, Việt Nam! Núi cao như tình mẹ, bốn mùa tóc bạc nỗi thương con.
Việt Nam ơi, Việt Nam! Ngọn núi nơi anh ngã xuống
Rực cháy lên màu hoa đỏ phía rừng xa,
Rực cháy lên màu hoa đỏ trước hoàng hôn.
nhatminhdl54:
Bài hát CỎ NON THÀNH CỔ
Tác giả : TÂN HUYỀN
NHỮNG GIÂY PHÚT HẠNH PHÚC NHẤT CỦA NHẠC SĨ
Nhạc sĩ Tân Huyền tên thật là Phan Văn Tần, sinh ngày 5-4-1931, quê ở Ðức Thọ (Hà Tĩnh). Trong kháng chiến chống thực dân Pháp, ông làm công tác tuyên truyền văn nghệ ở Vinh, Bến Thủy. Những sáng tác đầu tiên của Tân Huyền như: Mùa trăng về, đặc biệt Nhớ vào quê em (1950) được phổ biến rộng rãi từ những ngày đầu kháng chiến.
Hơn nửa thế kỷ sáng tác, Tân Huyền đã có hàng trăm ca khúc với nhiều chủ đề cảm hứng từ hiện thực cuộc sống và có sức lan tỏa trong cộng đồng. Ngoài ca khúc, Tân Huyền còn sáng tác một số tổ khúc hợp xướng và ca cảnh: Những người con của biển (Ðoàn ca múa Thái Bình dàn dựng, 1993), Quê hương chúng tôi (Ðoàn ca múa Quảng Nam - Ðà Nẵng, 1978), Ðường Trường Sơn đêm đêm (Ðoàn ca múa Trị Thiên - Huế, 1972). Một trong những ca khúc của Tân Huyền về đề tài anh hùng liệt sĩ có sức sống cùng năm tháng là Cỏ non Thành cổ.
Ông sáng tác ca khúc này vào ngày đầu xuân năm 1990, khi đi thâm nhập thực tế để viết về đề tài chiến tranh cùng các nhạc sĩ: Huy Thục, Thuận Yến, Vũ Thanh; và họ đã đến vùng đất Quảng Trị nơi từng diễn ra cuộc chiến khốc liệt nhất tại các tỉnh khu 4 cũ. Khe Sanh, Ái Tử, Cồn Tiên, Dốc Miếu và đặc biệt là Thành cổ Quảng Trị là những địa danh lịch sử về cuộc chiến đấu 81 ngày đêm máu lửa giữa ta và địch... Mảnh đất này trước đây Tân Huyền cũng từng qua lại nhiều lần, từ Vĩnh Linh, địa đạo Vĩnh Mốc đến gần phía bên này cầu Hiền Lương.
Trong chiến tranh, Tân Huyền đã đến nhiều vùng quê khác nhau và gặp nhiều cảnh ngộ, nhiều nỗi đau chiến tranh. Gia đình ông cũng có nỗi mất mát và đau thương. Tân Huyền kể: "Em trai tôi vào quân ngũ lúc 18 tuổi. Từ ngày em trai tôi đi, chiều chiều ở một làng quê nghèo, mẹ tôi thường đứng tựa cửa nhìn về phương nam ngóng đợi. Rồi một ngày, giấy báo tin em tôi hy sinh gửi về làng...".
Tôi đến Thành cổ Quảng Trị vào một buổi sáng mùa xuân đẹp trời. Trên cao, những đám mây trắng bồng bềnh trôi. Dưới mặt đất, những thảm cỏ non xanh rờn trải rộng. Khi đến nhà lao Quảng Trị... vẫn cỏ non xanh như thế. Nhà văn Nguyễn Quang Lập đi cùng tôi cất tiếng: "Anh Huyền ơi, dưới thảm cỏ này là máu xương của chiến sĩ ta đã đổ xuống trong 81 ngày đêm chiến đấu ở Thành cổ, anh nên viết một bài hát về quá khứ chiến tranh hào hùng và khốc liệt". Trong tôi chợt bật lên giai điệu đầu tiên của bài hát: Cỏ non Thành cổ, một mầu xanh non tơ. Bình minh Thành cổ, cỏ mềm theo gió đung đưa... Nào có ai ngờ, nơi đây một thời máu đổ. Người vợ nào, người mẹ nào ngậm ngùi nuốt lệ, khi chồng con không trở về...".
Sau khi trở về nhà, Tân Huyền cứ bâng khuâng mãi với suy nghĩ: một là có những cái chết tạo dựng nên sự sống cũng như xương máu các chiến sĩ đã ngã xuống cho lớp cỏ non mọc xanh tươi như mùa xuân ngày hôm nay; hai là, nhiều lúc chúng ta vô tình quên đi quá khứ hào hùng của các thế hệ trước, quá khứ hào hùng ấy lại được tô thắm bằng xương máu của bao lớp người.
Vì vậy, đến lời của đoạn hai bài hát này Tân Huyền viết: Cho tôi hôm nay vào Thành cổ, thắp một nén nhang viếng người nằm dưới cỏ. Cỏ xanh non tơ xin chớ vô tình với người hy sinh cho hạnh phúc quê mình... Một tuần sau, bài hát hoàn thành, ông đã hát cho mọi người nghe. Tất cả đều rưng rưng nước mắt. Tân Huyền coi đây là những giây phút hạnh phúc nhất, hiếm có của đời mình... Sau này, ca khúc Cỏ non Thành cổ được Nhã Phương, Lệ Thu, Thái Bảo, Kim Tiến, Minh Huyền... thể hiện và nhanh chóng lan tỏa rộng rãi. Tác phẩm được Bộ Quốc phòng tặng thưởng danh hiệu "Bài hát xuất sắc nhất về đề tài lực lượng vũ trang". Ghi nhận sự đóng góp của Tân Huyền cho âm nhạc nước nhà, Ðảng, Nhà nước ta đã tặng ông Giải thưởng Nhà nước về văn học và nghệ thuật (2001)...
Cỏ non Thành cổ là một ca khúc đặc sắc, tỏa sáng sự tri ân đối với những chiến sĩ đã anh dũng hy sinh trên chiến trường Quảng Trị, đồng cảm sẻ chia chân thành với những anh, chị em thương binh đang hằng ngày chống chọi với thương tật của mình để cùng bao người xây dựng quê hương ngày càng tươi đẹp.
THÁI KIỀU NGÂN
http://www.ohdear.vn/?name=nghenhac&op=listenmusic&songId=1886&albumId=72
Cỏ non Thành Cổ một màu xanh non tơ
Bình minh Thành Cổ cỏ mềm theo gió đung đưa.
Cỏ non Thành Cổ một màu xanh non tơ
Nào có ai ngờ nơi đây một thời máu đổ.
người mẹ nào ngậm ngùi nuốt lệ
Khi chồng con không trở về...
Cho tôi hôm nay vào Thành Cổ
Thắp một nén nhang viếng người nằm dưới cỏ.
Cỏ xanh non tơ cỏ. xanh non tơ.
Xin chớ vô tình với người hy sinh
Trên mảnh đất quê mình.
nhatminhdl54:
Bài hát ĐẤT NƯỚC TÔI
Tác giả: Phạm Minh Tuấn
Thơ: Tạ Hữu Yên
Trong ca khúc “Đất nước tôi”, nói về sự hy sinh của một người mẹ trong đó có cụm ca từ mà ai ai biết đến cũng đều xúc động đó là, “ba lần tiễn con đi, hai lần khóc thầm lặng lẽ...” vì như thế sự hy sinh và nỗi đau của người mẹ đã lớn lắm rồi.
Nhưng có những BÀ MẸ VIỆT NAM đã phải chịu nổi đau nhiều lần lớn hơn thế.
Bà Mẹ VNAH vĩ đại Nguyễn Thị Thứ (Điện Thắng, Điện Bàn, Quảng Nam) có 9 con trai, 1 con rể và 2 cháu ngoại liệt sĩ, đã hy sinh trong cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ cứu nước.
"Mẹ Nguyễn Thị Thứ được cả nước coi là biểu tượng của Bà Mẹ VNAH.
9 lần khóc con, 2 lần khóc con rể và cháu ngoại, nước mắt Mẹ dường như đã cạn! Có nhiều đêm, Mẹ bỗng ngồi dậy thảng thốt gọi: "Mấy đứa về cả rồi, con dọn cơm cho chúng nó ăn để còn đi kẻo sáng!”. Có những chiều Mẹ ngồi lặng thinh, đôi mắt đục mờ nhìn vào cõi xa xăm. Mẹ bảo, đứa nào mẹ cũng nhớ, cũng thương, nhưng nhớ nhất, thương nhất vẫn là thằng út Trịnh. Nó hy sinh khi tuổi vừa đôi mươi, chưa đem lòng yêu thương đứa con gái nào. Năm nay Mẹ đại thọ 106 tuổi, Mẹ không còn minh mẫn như xưa, nỗi nhớ thương nặng trĩu đôi vai gầy của Mẹ."
Hải châu
Việt Báo (Theo_VietNamNet)
http://vietbao.vn/Van-hoa/Dung-tuong-me-Thu-anh-hung/20220712/181/
Mẹ Nguyễn Thị Thứ bên mâm cơm với 9 bát, 9 đôi đũa và lư hương tưởng nhớ 9 con liệt sỹ nhân ngày Thương binh - Liệt sỹ 27-7
Mẹ Nguyễn Thị Thứ với 9 ngọn nến tưởng niệm 9 người con liệt sỹ
Theo Bùi Đình Nguyên
báo ANTĐ http://www.anninhthudo.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=4943&ChannelID=92
"Mẹ Huỳnh Thị Điểm hiện đang sống ở thôn Khánh An, xã Tam Dân, mẹ có một chồng và 6 con là liệt sĩ.
Mẹ Điểm đã 7 lần tiễn người thân ra trận thì cả bảy lần mẹ phải khóc thầm lặng lẽ! Mẹ Điểm đã phải gánh nỗi mất mát đau thương quá lớn. Nhưng mẹ đã biến nỗi đau thành ý chí căm thù, sống kiên cường bất khuất, suốt một cuộc đời trung thành với cách mạng."
Thanh Huyền
http://baodaidoanket.net/ddk/print.ddk?id=10670
Đất nước tôi thon thả giọt đàn bầu
Nghe dịu nỗi đau của mẹ
Ba lần tiễn con đi, hai lần khóc thầm lặng lẽ
Các anh không về mình mẹ lặng im
Đất nước tôi, đất nước tôi, đất nước tôi
Từ thuở còn nằm nôi
Sáng chắn bão giông, chiều ngăn nắng lửa
Lao xao trưa hè một giọng ca dao
Lao xao trưa hè một giọng ca dao
Xin hát về người đất nước ơi
Xin hát về mẹ Tổ Quốc ơi
Suốt đời lam lũ
Thương lũy tre làng, bãi dâu, bến nước
Yêu trọn tình đời muối mặn gừng cay
Xin hát về người đất nước ơi
Xin hát về mẹ Tổ quốc ơi
Mấy mùa không ngủ
Ngăn bước quân thù phía Nam, phía Bắc
Vai mẹ lại gầy gánh gạo nuôi con
Đất nước tôi thon thả giọt đàn bầu
Nghe dịu nỗi đau của mẹ
Ba lần tiễn con đi, hai lần khóc thầm lặng lẽ
Các anh không về mình mẹ lặng im
Đất nước tôi, đất nước tôi, đất nước tôi
Từ thuở còn nằm nôi
Sáng chắn bão giông, chiều ngăn nắng lửa
Lao xao trưa hè một giọng ca dao
Lao xao trưa hè một giọng ca dao
Xin hát về người đất nước ơi
Xin hát về mẹ Tổ Quốc ơi
Tảo tần chung thủy
Như những câu hò lắng trong tiếng sáo
Đêm lạnh dặt dìu tiếng mẹ ru con
Xin hát về người đất nước ơi
Xin hát về mẹ Tổ Quốc ơi
Vẫn còn gian khổ
Hạt thóc chia đều dẫu no dẫu đói
Ta bạn vẹn tình đắng ngọt cùng vui
Đất nước tôi, đất nước tôi, đất nước tôi
Sáng ngời muôn thuở
Khi trăng đã vào cửa sổ đòi thơ
dongadoan:
Bác nhatminhdl54 viết những bài cảm nhận trên ạ?
Navigation
[0] Message Index
[#] Next page